Mẹ Ưu Quốc
Trên gương mặt Mẹ dấu hằn sâu
Bứt rứt tâm tư gợn vết sầu
Thế sự thăng trầm thương vận nước
Nhân tình đen bạc khóc đời đau
Ngậm ngùi tay trắng phương trời lạ
Lạc lõng nhà không cảnh bể dâu
Vân cẩu hư huyền như giấc mộng
Thay hình, tan hợp, biết về đâu ?
Vương Ngọc Long