Une Allée du Luxembourg
Elle a passé, la jeune fille,
Vive et preste comme un oiseau:
A la main une fleur qui brille,
A la bouche un refrain nouveau.
C’est peut-être la seule au monde
Dont le Coeur au mien répondrait;
Qui, venant dans ma nuit profonde,
D’un seul regard l’éclairerait ! ….
Mais non, - ma jeunesse est finie …
Adieu, doux rayon qui m’a lui,-
Parfum, jeune fille, harmonie ….
Le bonheur passait, - il a fui!
Gérard De Nerval
(1808-1855)
Lối Đi Trong Vườn Lục Xâm Bảo
Kìa cô gái đẹp mới đi ngang
Nhí nhảnh chim non bước nhẹ nhàng
Một nhánh hoa thơm cầm khép nép
Miệng cười khe khẽ khúc ca vang
Phải chăng đời chỉ có nàng thôi
Đáp lại tim người trái tim tôi
Cho dẫu đêm dài thăm thẳm tối
Hồn tôi sáng rực mắt nàng soi
Nhưng không, tôi hết tuổi xuân mà …
Tia sáng dịu dàng đã cách xa
Thiếu nữ hương thơm vườn nhã nhạc
Đâu còn, hạnh phúc đã đi qua !
Vương Ngọc Long phỏng dịch